Tuesday, October 31, 2017

TẢN MẠN VỀ SỰ BÌNH THẢN TRÊN KHUÔN MẶT HỘI HỌA PHỤC HƯNG

TẢN MẠN VỀ SỰ BÌNH THẢN TRÊN KHUÔN MẶT HỘI HỌA PHỤC HƯNG


Nghệ thuật phục hưng kế thừa những giá trị tinh thần cao đẹp từ nghệ thuật Hi La, nơi mà vẻ đẹp tâm hồn và hình thể của con người được tôn vinh, những giá trị đẹp đẽ đó toát lên trên khuôn mặt nhẹ nhàng,thanh thản của hội họa Phục Hưng.Phảng phất trên khuôn mặt bình thản đó ,ẩn chứa sức mạnh của một” tâm hồn tự do”
Sự điềm tĩnh trên khuôn mặt ấy là niềm khao khát của con người đương thời khi mà các cuộc chiến tranh liên miên vẫn xảy ra giữa các vương quốc Hi La, mà nguyên nhân sâu xa của nó bắt nguồn từ cái “bạo động” bên trong của con người và người ta cho rằng chỉ khi nào con người ta có được sự nhẫn nại va thanh thản thì loài người mới sống trong yên bình ,hạnh phúc và hiển nhiên là chân lí đó luôn luôn đúng. Nhưng với cái ngạo khí và dục vọng của con người trần tục thì cái điều tưởng như đơn giản đó chỉ có các bậc thánh nhân, chúa trời mới đạt được.
Nghệ thuật Phục Hưng tiếp nhận những phẩm chất tốt đẹp đó và đưa nó đến gần hơn với cuộc sống của con người sau một nghìn năm sống trong “đêm trường trung cổ” nhưng ngay cả thời kì đó nó vẫn hiện diện đâu đó trên khuôn mặt có vẻ như cứng nhắc và nghiêm nghị của chúa :Nếu ai đó tát con vào má bên phải thì hãy dơ nốt má bên trái cho người ta tát, há chẳng phải là chúa cũng đang nhắc nhở con người cần phải có sự nhẫn nhịn và bình tĩnh đấy sao.Nhưng nghệ thuật trung cổ trong một thiết chế tôn giáo khắc kỉ, không tin rằng con nguời có thể đạt đến hạnh phúc ở cuộc đời trần tục, cuộc sống thực tại chỉ là ngắn ngủi tạm bợ,chỉ có thiên đường mới là nơi cuộc sống vĩnh hằng, và để lên được thiên đường, người ta phải cúi đầu ,cam chịu.Vì thế mà nghệ thuật thời kì Trung Cổ thường được vẽ với đôi mắt mở to vô hồn nhìn vào cõi hư vô,thân hình được kéo dài khắc khổ và thường được khắc họa trong tư thế cúi đầu nhận nhịn hoặc là ngước lên cầu xin sự ban phát của bề trên.
Nghệ thuật phục hưng phủ nhận điều đó và dơ cao ngọn cờ nhân văn, bán rẽ sâu vào cuộc sống thực tại, rằng hạnh phúc của con người không nằm trong tay chúa, nó nằm ngay ở chính bản thân mỗi người,khi chúng ta có được cái tĩnh bên trong tâm hồn”con người là trung tâm của vũ trụ”.
Đó là lúc tâm trí ta có khoảng trống để suy nghĩ vì thế mà tâm hồn ta được thanh lọc ,ta có sự thông thái ,rộng lượng ,hiểu biết và sự tự do trong tinh thần.Như vậy nghệ thuật Phục Hưng nói về cuộc sống của con người bằng các đề tài tôn giáo,mượn hình ảnh của chúa cốt để nói tình cảm của con người.
Bên trong khuôn mặt bình thản của chúa là một triết lí sống hướng con người đến sự tĩnh tại bên trong tâm hồn, đấy là lúc con người trở nên mạnh mẽ nhất mà không có một lưỡi dao nào có thể sánh được.
Sự phất triển của nghệ thuật luôn đi liền với sự phát triển của khoa học kỹ thuật,chủ nghĩa tư bản hình thành,kinh tế hàng hóa ngày càng phát triển ,những phát minh khoa học ra đời và châu Mỹ được tìm thấy đã mở rộng tư tưởng cho loài người .
Nghệ thuật Phục Hưng luôn vươn tới hình mẫu của con người lí tưởng,còn gì đẹp hơn vẻ đẹp tâm hồn với sức mạnh ẩn chứa đầy nội lực và một thân hình khỏe mạnh chuẩn mực. Vẻ đẹp của một “tâm hồn tự do”phải nằm trong sự cân đối, quy phạm cần thiết trong một xã hội đang hướng tới một trật tự mới.Vượt qua mọi giới hạn của không gian và thời gian,giá trị của nghệ thuật phục hưng vẫn vẹn nguyên,sự trường tồn của nó nằm ở giá trị nhân văn sâu xamà nó mang lại,nghệ thuật luôn đi tìm những hình thức thể hiện mới,nhưng giá trị cốt lõi của nó thì không bao giờ thay đổi,thế giới bên trong của con người vẫn là mảnh đất đầy bí ẩn để chúng ta khám phá!
                                                                                                           Thủy12/8/13

No comments:

Post a Comment